Thứ Tư, 26 tháng 10, 2011

Bai phong van Đai phat thanh


.

Bài phỏng vấn của Đài Phát thanh  Đáp Lời Sông Núi  Ngày  24 /6/2011
 Câu hỏi  1/  Theo chúng tôi biết Clbnnkcc do Cụ Nguyễn Hộ thành lập từ lâu nhằm chống lại CSVN đã phản bội MTGPMNVN sau khi đã chiếm được Miền nam VN 1975. Xin O. cho vài cảm nghĩ về thái độ “ vắt chanh bỏ vỏ “
  Trả lời :  Clbnnkcc do cụ Nguyễn Hộ thành lập 1986 với mục tiêu tương tế, thiện nguyện dành cho những người kháng chiến 2 thời kỳ.. Từ những bức xúc trước hiện tình đất nước CLB lên tiếng về tham nhũng, bất công xã hội, hà hiếp dân của một số đảng viên ,cán bộ địa phương. Vấn đề MTGPMNVN cũng la một ưu tư của Clb, theo tôi sau khi chế độ VNCH sụp đổ, tại Mien nam VN một thực tế phủ phàng  không mang ý nghĩa giải phóng mà chỉ là sự chiến thắng của chủ nghĩa CS do Liên xô lãnh đạo. Dảng CSVN đã phủ nhận MTGPMNVN, đơn cử một trong những tâm tình  từ người dân, anh giải phóng quân đến lãnh đạo mặt trận tôi có dịp gặp  .Ô. Huỳnh Tấn  Phát thành viên ban lãnh đạo mặt trận, kiêm thủ tướng chính phủ cách mạng lâm thời Cộng hòa miền nam Viet Nam “ Phủ phàng lắm em ơi ! người ta ăn chanh còn bỏ vỏ, chúng nó nuốt luôn “
 Câu hỏi 2 / Hiện  nay tại VN tình hình đang thật sự sôi bỏng với những cuộc xuống đường chống TQ là một thành viên Clb Ong nhận định thế nào về phong trào chống TQ hôm nay.
 Trả lời:  Sự tức giận, phẩn nộ của người dân trước những hành động xâm lấn chủ quyền VN của nhà cầm quyền TQ bị đè nén trong lòng suốt mấy năm qua..vì nhà nước VN cấm đoán, đàn áp..hôm nay đủ mọi thành phần, nhứt là TNSVHS bộc phát xuống đường vượt qua nỗi sợ hãi để bày tỏ thái độ với chính quyền CSTQ ngưng xâm lấn gây thiệt hại quyền lợi của Quốc gia VN, giết hại trấn lột ngư dân VN. Với Quốc tế nhân dân VN tha thiết được sống trong  hòa binh, bình đẳng, hợp tác, hữu nghị. Với đảng, nhà nước, Quốc hội VN hãy mạnh dạn thể hiện tinh thần dân tộc tự quyết bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ.
 Cau hỏi 3 / Theo phản ứng của CSVN trước hành động xâm lăng của TQ có đúng mức chưa ? nếu chưa, theo Ong họ phải làm gì ? để ngăn chận ngoại xâm .
 Trả lời :  Phản ứng của nhà nước VN gần đây có tích cực bên lãnh đạo chính phủ, còn lãnh đạo đảng, quốc hội im lặng . theo tôi để ngăn chận ngoại xâm
 +  Giải pháp ngoại giao , thương lượng của VN phải vừa song phương vùa đa phương
 +  Đưa vấn đề tranh chấp ra Liên hiệp Quốc.
 +  Hợp tác cùng các nước có tranh chấp với TQ và các quốc gia trong khu vực Châu á
      Thái bình dương
 +  Xây dựng , hiện đại hóa quân đội
 +  Tôn trọng vai trò của nhân dân, ngăn cấm, loại trừ phần tử xấu lợi dụng biểu tình vào
       mục đích phá hoại..không thể cản ngăn, bắt bớ người dân thể hiện lòng yêu nước ôn
       hòa, tôn trọng luật pháp .
Câu hỏi 4 / Nhiều người nhận định rằng muốn chống ngoại xâm hữu hiệu, phải dứt khoát loại bỏ chế độ CSVN tay sai hiện nay, Ong nghĩ thế nào về nhận định này.
 Trả lời : Được biết nhà cầm quyền TQ có kế hoạch lấn chiếm VN vào năm 1969, TQ công khai bộc lộ từ năm 1974 và những năm kế tiếp…điều đó lãnh đạo  đảng, nhà nước, Quốc hội VN hiểu rõ, nhưng chỉ vì cần sựu bảo hộ chính trị đã đưa đến nhiều hệ lụy tới ngày hôm nay.. Đảng , nhà nước , quốc hội phải có trach nhiệm và đứng về phía nhân dân, ngươc lại sẽ đẩy dân tộc vào con đường cùng buộc người dân phải vùng lên, chế độ sẽ bi đào thải .
Cau hỏi 5 /  Kinh nghiệm Diên hồng cho biết khi toàn dân Việt, Quân dân đoàn kết một lòng thì ngoại xâm có mạnh đến đâu cũng phải bỏ chạy, dựa vào kinh nghiệm đó Ong nghĩ dân Việt trong và ngoài nước phải làm gì ? để cứu nguy Tổ quốc
Trả lời : Mộng bành trướng bá quyền của CSTQ làm cho các Quốc gia trong vùng lo ngại, thế giới quan tâm. Đối với Việt nam dù hôm nay  hay là ngày mai TQ vẫn là mối đe dọa, do đó người Viet trong và ngoài nước có cùng một trận tuyến chống ngoại xâm từ phương bắc . Diên hồng là điều cần thiết và thể hiện thực tâm đấu tranh vì chủ quyền của đất nước và hòa bình, độc lập tự do dân chủ thật sự cho dân Viet.
 Xin thành that cảm  ơn Ong Giám đốc Đài Phát thanh Đáp lời sông núi va Cô Mai Anh, Thanh Hương ./.
Levantrinhblog.blogspot.com

Bop nghet tieng noi, khong the bop chet niem tin

                             
                        BÓP NGHẸT TIẾNG NÓI, KHÔNG THỂ BÓP CHẾT NIỀM TIN
Dân tộc Việt Nam đã phải trả một giá quá đắc cho độc lập chủ quyền, dân chủ tự do bằng xương máu  suốt từ 1945 đến 1975 . Sự hy sinh to lớn của hàng triệu  người không thể biến thành đặc ân của bất cứ ai… thế nhưng lãnh đạo đảng CSVN , nhà nước CHXHCNVN đã cướp đoạt của nhân dân quyền thừa hưởng và bảo vệ di sản cao quí đó.
Từ ngày nước Vietnam “ xã hội chủ nghĩa”  được thanh bình “chính quyền nhân dân”giành giải quyết mọi vấn đề quan trọng của đất nước theo phương thức độc đoán, độc tài  không cần đến ý nguyện của  dân. Các quyền tự do căn bản của người dân hiến pháp nước CHXHCNVN đã công nhận cũng bị  chà đạp, bóp nghẹt một cách trắng trợn , biến hiến pháp của một quốc gia thành một thứ trang trí riêng của đảng ..với lập luận VN có đặc điểm riêng không thể có dân chủ tự do như các nước…   Tự do dân chủ  không phải xin cho..  đó là thứ dân chủ giả hiệu, nhằm  đánh lừa dư luận để tạo ra nhiều thứ bù nhìn, nịnh bợ, tham nhũng gây ra vô vàn bất công trong xã hội.. Xã hội bất công đang là một thách thức lớn cho các chính phủ trên thế giới, nhất là các chính quyền độc tài , gian ác.. nhân dân ở những nước bị trị đã và dang vùng lên đòi lại sự công bằng.. Vấn đề chủ quyền lãnh hải của VN đang bước vào thời điểm vô cùng phức tạp.. kể từ khi lãnh đạo đảng nhà nườc CHXHCNVN  rời bỏ Liên xô , chống lại đổi mới chinh trị quay sang Trung quốc dẫn đến những hệ lụy vô cùng tai hại ..Lệ thuộc vì họ không sợ mất chủ quyền dân tộc mà chính là sợ mất vai trò lãnh  đạo và đặc quyền , đặc lợi của cá nhân hoặc một nhóm người trong đảng CSVN… Họ đã mặc nhiên tạo một cơ hội cho bành trướng bá quyền Trung quốc thực hiện lấn chiếm các nước trong khu vực, trước hết là Vietnam  có chủ trương và hệ thống từ thập niên 60  …sụ kiện này đươc nhà văn nổi tiếng của Hoa Kỳ lúc bây giờ là O.Walter Lippmann tiết lộ, sau chyến thăm viếng, trao đổi thân tình với Ô. Hồ chí Minh trước khi nằm xuống , và được đăng trên tờ New Week tháng 2/1969 .Để khống chế Việtnam,CS TQ dựa vào công hàm của  Ong Phạm văn Đồng [ thủ tướng nước VNDCCH ]  xua quân đánh chiếm  đảo Hoàng sa năm 1974 , và tiếp tục  “ Dạy cho VN một bài học” vào năm 1979, đánh chiếm đảo Trường Sa năm 1988…..Trước tình hình này CSVN muốn tiến hay lùi  cũng không  dễ dàng ..tiến lên đòi chủ quyền dù dưới hình thức gì chỉ song phương giữa CS VN với CSTQ cũng thất bại  chắc chắn  bài  học thứ 2 CSTQ sẽ dạy cho VN ..lùi nghĩa là chịu lệ thuôc làm tay sai, dân tôc anh hùng trở thành nô lệ..đẩy nhân dân VN vào con đường cùng phải vùng lên  lật đổ bạo quyền,  độc tài , bán nước ...
 Việt nam tự hào đã hội nhập vào cộng đồng Quốc tế , với đôi chân vững vàng  của dân tộc  suốt 2 thời kỳ  kháng chiến.. đó là niềm tin của công dân Vietnam  vào những người yêu nước chân chính [ ngoài hay trong đảng ] với tinh thần trách nhiệm trước lịch sử , nhân dân  và lòng dũng cảm của  mình sẽ vượt qua những rào cản  do lực lượng bảo thủ, ngoan cố tạo ra .. mạnh dạn hướng về tương lai, đẩy mạnh cải cách, xây dựng một nhà nước pháp quyền của dân , vì dân ,do dân..sẽ giữ vững chủ quyền dân tộc, thoát khỏi tình trạng lệ thuộc vào ngoại bang . Đất nước phát triển  giàu  đẹp, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh,  hiện đai.

Ngày 23 tháng 10 năm 2011
Lê văn Trinh
Thành viên ban thường trực clbnnkcc
Email : clbnnkcc@gmail.com








Thứ Hai, 17 tháng 10, 2011

Hãy tiếp tục cất lên tiếng nói chân thật

Hãy tiếp tục gióng lên những tiếng nói chân thật!
Nội dung bài viết “Đảng không thể đứng trên đầu nhân dân“ từ năm 1989 vẫn còn là nỗi trăn trở của nhiều người và mãi mãi cho đến bao giờ VN thật sự có Độc lập Dân tộc, Dân chủ Tự do, Ấm no và Hạnh phúc.
Dân tộc VN đã phải trả một giá quá đắt với mấy triệu sinh mạng mất đi để bảo vệ chủ quyền của Tổ quốc và lợi ích của toàn dân từ các thế lực ngoại xâm, bọn tay sai đầy quyền lực trong suốt quá trình lịch sử cận đại.  Dù chiến đấu ở phía nào và với chính kiến gì, họ cũng là những người đã nằm xuống vì hai chữ Việt Nam.
Nhưng khi đất nước được xem là thống nhất, thì hoà bình vẫn chưa thực sự đến với nhân dân Việt Nam.
Trong thực tế, chế độ CHXHCNVN còn có những vấn đề nghiêm trọng, tồi tệ hơn xã hội thời thực dân phong kiến. Đó là, ngày nay vẫn có những kẻ dựa vào địa vị, quyền lực tham nhũng, hối lộ… đã dẫn đến vô số bất công trong xã hội VN, đến độ chính những người lãnh đạo đảng CS, nhà nước CHXHCNVN phải lên tiếng là Tham nhũng tràn đầy “không còn là một con sâu, mà cả bầy sâu“… Thực trạng này xảy ra từ lâu, có thể thấy rõ được qua nội dung bài viết “Đảng không thể đứng trên đầu nhân dân“ đăng trên tờ tin tức và tập san của CLBNNKCC.
Tình trạng giống nhau là Liên xô, Trung quốc, Việt Nam, Bắc hàn, Cuba và các nước Đông âu cũ...   khi đảng CS lên cầm quyền đều trở thành những đảng độc tài, chuyên chế, phản dân chủ. Bất cứ ai có ý kiến khác quan điểm của đảng đều bị chụp mũ “phản động“. Thẻ đảng đã được dùng như là lá chắn để đảng viên đứng trên đầu, cỡi trên cổ nhân dân, nhằm hà hiếp, bóc lột, chiếm đoạt tài sản của dân.
Người viết đã nhìn thấy nỗi khổ của dân ngay những năm sau 1975.
Năm 1989, tại đường Võ thị Sáu (Q3 Saigon), cửa sau của văn phòng Thành ủy Saigon, những Ông, Bà cụ… gia đình có công với cách mạng suốt hai thời kỳ kháng chiến, lần đầu tiên lặn lội từ các vùng xa về Saigon kêu oan với đảng, nhà nước CHXHCNVN trước những hành động hà hiếp, chiếm đoạt đất đai của các đảng viên, cán bộ ở địa phương.
Sau khi bà con đươc ông Nguyễn Văn Linh (Tổng bí thư đảng CSVN lúc bấy giờ) tiếp và hứa giải quyết, người khiếu kiện trở về địa phương chẳng những không được giải quyết mà còn bị đe dọa mạnh bạo và hung hãn hơn nữa. Các Cụ đã thốt lên rằng: “Đau khổ hơn sống nô lệ dưới thời thực dân,đế quốc!“
Là một nạn nhân và thay lời cho những người dân oan từ các vùng xa hẻo lánh, tôi viết thư cho Đại tướng Lê đức Anh (Bộ trưởng Bộ quốc phòng nước CHXHCNVN năm 1989),  cảm ơn Ông Bộ trưởng nói thay cho những người dân không còn quyền được nói, đành phải im hơi lặng tiếng, cam chịu cuộc sống lầm than cơ cực.
Tôi cũng gặp được nhiều người cùng thời với ông Bộ trưởng, trong đó có 2 vị đang tại chức lúc bấy giờ là ông Nguyễn văn Linh (Tổng bí thư đảng CSVN), ông Huỳnh Tấn Phát (Phó chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng, nguyên là Thủ tướng Chính phủ cách mạng Miền nam Việt Nam).  Tôi đã không nói về sự căm hờn, thù hận mà chỉ xin nói một sự thật về số phận của đất nước và những khát vọng của nhân dân -- những người đã phải trả một giá quá đắt như đã nêu trên.  Hai vị này không cho đăng bài viết nhưng cũng để lại cho tôi những lời chân tình, thẳng thắn và chua chát.
Ông Tổng bí thư, người chủ trương "những việc cần làm ngay" nói: "Chú thông cảm, họ (CA) có quyền hơn tôi!"  Ông Phó chủ tich Hội đồng Bộ trưởng nói: “Người ta ăn chanh còn bỏ vỏ, chúng nó (đảng viên) nuốt luôn!“. Lời chia xẻ của ông TBT tiếp tục biểu hiện sự thật qua những sự kiện xảy ra trong những ngày gần đây, khi nhiều công dân bị CA bắn giết, đánh đập đến chết, hay bị đạp vào mặt khi biểu tình bảo vệ chủ quyền đất nước mà không bị xử lý.  Công an công khai thể hiện thái độ hung bạo, tự tiện bắt người giam cầm không cần đến luật pháp, khủng bố đe dọa công dân bằng đuổi việc, đuổi học, v.v...  mặc dù hiến pháp 1992 nước CHXHCNVN đã có qui định các quyền tự do căn bản của con người. Chẳng những thế mà sắp tới đây CA sẽ là người soạn ra Luật Biểu Tình!??
Đến nay vẫn có vô số kẻ cầm quyền dựa vào địa vị tha hồ tham nhũng, hối lộ, áp bức, bóc lột, cướp đất, cướp nhà, trù dập nhân dân, và bắt bớ giam cầm phi pháp những người yêu nước khác chính kiến.  Xã hội dẫy đầy bất công, đời sống dân lành vô cùng đói rách, vật giá leo thang, cướp giựt lộng hành, đĩ điếm nhan nhãn trên đường phố, v.v...

Phương thức hiệu nghiệm nhất còn lại cho chúng ta xử dụng là nói lên Sự Thật. Theo nhà văn hào Nga Solzhenitsyn, con người không thể giáo dục con cái trong tinh thần dối trá.  Chúng ta đã mất hết quyền bày tỏ công khai đại chúng! Xin hãy chuyền cho nhau những tâm tình Chân Thật.  Từ đó, khi con người có chuyển hóa, Xã hội mới có thể chuyển hóa.
Trân trọng kính chào đoàn kết
Lê Văn Trinh
Thành viên TW CLBNNKCC

 
BLOG MỚI: www.levantrinhblog.blogspot.com
Email: clbnnkcc@gmail.com

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2011

Dân Việt ta có cần thay máu?

Đảng Cộng sản Việt Nam,  luôn tuyên bố là hiểu rõ khát vọng to lớn nhứt của Dân tộc VN sau một quá trình 1.000 năm nô lệ từ phương Bắc, hơn 100 năm đô hộ bởi thực dân, đế quốc là “độc lập, chủ quyền, dân chủ tự do, ấm no và hạnh phúc"
Tận dụng lòng khao khát của người dân, đảng CSVN đã luôn phát động các phong trào đấu tranh trong mọi từng lớp nhân dân, từ thành thị đến nông thôn, cùng vùng lên chống thực dân, gắn liền với những yêu sách đòi hỏi các quyền tự do (1945-1954).
Sau khi đất nước chia đôi, tiếp tục vận động quần chúng chống Mỹ, chính quyền "độc tài, tay sai, kềm kẹp, áp bức", đòi dân sinh dân chủ, .v.v... tại các thành phố lớn ở miền Nam VN như Saigon, Huế, Cần thơ. Đủ mọi thành phần phụ nữ, thanh niên sinh viên, học sinh, trí thức, văn nghệ sĩ, nhà báo, công nhân lao động, nông dân, tôn giáo... bằng nhiều hình thức mít-tinh, hội thảo, đình công, bãi chợ, bãi khóa, báo chí bán công khai, truyền đơn bươm bướm, xuống đường biểu tình đốt xe... liên tục kéo dài nhiều năm; thậm chí còn tự thiêu, tạo ra đảo chánh, binh biến...
Khao khát Độc lập, Tự do... đã thấm sâu vào máu của nhân dân VN. Nó trở thành một yếu tố vận động lớn với hằng triệu người đã hy sinh núi xương, sông máu, để đưa đến sự chiến thắng cho đảng CSVN ngày 30/4/1975.
Nhìn lại lịch sử từ ngày lập quốc, rõ ràng dân tộc VN anh hùng, với dòng máu kiên cường, bất khuất từng đánh thắng mọi kẻ thù xâm lược đến bất cứ từ đâu. Điển hình nhất là tiếp tục chiến thắng đế quốc phương Bắc qua cuộc chiến chống bành trướng bá quyền của Trung Quốc năm 1979. Biên giới phía Nam tiêu diệt bọn diệt chủng tay sai của CS Trung Quốc là Pol-pot, lãnh dạo đảng CS Campuchea. Từ thất bại này CS Trung Quốc tìm cách khống chế, phá hoại VN bằng nhiều thủ đoạn kinh tế, chính trị, quân sự, văn hóa, xã hội, thực phẩm có chất độc hại, v.v...
Gần đây nhà cầm quyền Trung quốc bộc lộ hành động xâm lăng trắng trợn và ngang ngược đối với VN, đưa ra một bản đồ hình lưỡi bò bao chiếm hầu hết vùng biển Đông của VN.
CS Trung Quốc đưa công hàm thừa nhận lãnh hải của ông Phạm văn Đồng gởi cho ông Chu ân Lai vào năm 1958 để đơn phương tuyên bố hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa thuộc chủ quyền của TQ. Từ đó, giết hại, cướp bóc, giam cầm ngư dân VN, gây thiệt hại cho các tàu thăm dò dầu khí của VN, cấm ngư dân đánh bắt trên vùng biển thuộc chủ quyền của VN, ngăn cản sự hợp tác khai thác dầu khí giữa VN với các nước, .v.v... làm cho hòa bình, ổn định vùng biển Đông và khu vực bị đe dọa và cộng đồng Quốc tế quan tâm, lo ngại.
Một tình trạng liên hệ đến vận mạng của Dân tộc, đất nước vô cùng quan trọng như vậy... nhưng chỉ có một số người khiêm nhường ở Sài-gòn và Hà nội đứng lên phản đối, kéo dài được hơn chục lần.
TP Sài-gòn chỉ thấy xuống đường một lần rồi im vắng. Huế, Cần thơ -- trung tâm biểu tình chống ngoại xâm, đòi độc lập, tự do một thời vang dội cả thế giới ngày nào -- nay hoàn toàn im lặng. Những địa danh vốn tự hào là đất của đấu tranh nay không thấy bao nhiêu người tranh đấu đứng lên đòi độc lập, tự do và hùng dũng chống ngoại xâm như trước 1975.
Đảng Cộng sản VN nhu nhược vì sợ mất chỗ dựa của chế độ nhưng nhân dân thì sợ mất gì mà không dám đứng lên bày tỏ sự phẩn uất trước tình trạng Trung Quốc xâm lấn chủ quyền đất nước? Ngày trước nhân dân dám đứng lên chống chính phủ VNCH vì cho rằng đó là tay sai của Mỹ, thì bây giờ sao không đứng lên chống nhà cầm quyền CS khi rõ ràng là nó đang là một thứ tay sai của Bắc Phương? Đảng CSVN ngày nay khinh rẻ dân tộc VN đến cỡ vậy mà người Việt ta sao lại im lặng chịu đựng?
Thế thì tình trạng cả nước im lặng có phải là một sự đồng tình với chế độ hay không?  Hay là sợ bị kềm kẹp, đàn áp.. mà không dám cất lên tiếng nói? Không thể nào?
Đấu tranh ngày nay không sợ bị đưa lên máy chém, bị đày ra Côn đảo thì cái gì đã kềm hãm ý chí vùng dậy của dân ta? Không lẽ rằng dòng máu anh dũng, kiên cường bao đời nay đã không còn nguyên chất nữa?
Ai đã gây ra sự lạnh lùng, vô cảm này? Yếu tố nào có thể phục hồi lại được dòng máy nguyên thuỷ Việt Nam?
Lê Văn Trinh
Thành viên TW Câu lạc bộ Những Người Kháng Chiến Cũ

Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2011

NNVN cấm nhân dân chống Trung Quốc xâm lấn là SAI !

Ý kiến của một Thành viên Trung ương Câu Lạc Bộ Những Người Kháng Chiến Cũ về việc nhà nước Việt Nam cấm nhân dân biểu tình phản đối Trung Quốc bành trướng.
Kính gởi:
  • Nhà Nước CHXHCNVN
  • Nhân Dân Việt Nam
  • Quý Đồng bào, Cách mạng Lão thành, Nhân sĩ, Trí thức, TNSVHS hiện diện trong các cuộc tuần hành yêu nước.
  • Gia đình các Chiến sỹ hy sinh bảo vệ hải đảo.
  • Các Tù Nhân Yêu Nước.
Kính thưa Quý vị:
Nhà Nước CHXHCNVN vừa ra Quyết định cấm nhân dân xuống đường tuần hành phản đối nhà cầm quyền Trung Quốc xâm phạm lãnh hải Việt Nam, viện cớ là hành động yêu nước này:
· làm ảnh hưởng đến tình hữu nghị Việt-Trung;
· do các thế lực người Việt ở hải ngoại xúi dục.
Lý do thứ nhất nhà nước Việt Nam nêu ra rất mâu thuẫn với thái độ của người phát ngôn Bộ Ngoại Giao, vì chính bà Nguyễn Phương Nga cũng đã nhiều lần lên tiếng chống Trung Quốc bành trướng, thí dụ trong lần họp báo ngày 28/5/2011:
“Việt Nam kiên quyết phản đối hành động của phía Trung Quốc phá hoại, cản trở các hoạt động thăm dò khảo sát bình thường của Việt nam trong thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, gây thiệt hại lớn cho tập đoàn dầu khí quốc gia Việt Nam.”
Nếu người đại diện NNVN tuyên bố như vậy thì hành động phản đối Trung Quốc xâm lấn chủ quyền Việt Nam của những người yêu nước trong gần 3 tháng qua là hoàn toàn hợp lý và hợp pháp. Tình hữu nghị Việt – Trung có xấu đi là do chính thái độ và hành động gây hấn của phía nhà cầm quyền Trung Quốc, chứ không phải do người yêu nước biểu tình.
Thứ hai, Nhà Nước Việt Nam đã chụp mũ vô cớ nỗ lực chống Trung Quốc bành trướng là do “các thế lực chống đối trong và ngoài nước đã và đang kêu gọi, kích động, hướng dẫn quần chúng biểu tình, tuần hành gây mất an ninh trật tự ở thủ đô”.
Trong thực tế, chính NNVN đã thừa nhận tính tự phát của các cuộc biểu tình, tuần hành trong Quyết Định cấm biểu tình phổ biến ngày 18/8/2011 rằng: “Trong các ngày Chủ nhật từ đầu tháng 6 năm 2011 đến nay, trên địa bàn thành phố Hà Nội liên tiếp diễn ra các cuộc tụ tập, biểu tình, tuần hành tự phát phản đối Trung Quốc xâm phạm chủ quyền biển, đảo của Việt Nam”.
Mặt khác, nếu NNVN thật sự xem hành động gây hấn của Trung Quốc là sai thì việc nhân dân xuống đường biểu tình, tuần hành chống Trung Quốc là đúng và phải được nhà nước ủng hộ, thay vì ngăn trở, bắt bớ, cấm đoán. Trong chiều hướng đó, nếu có tổ chức, cá nhân nào lên tiếng vận động, ủng hộ việc đấu tranh cho chủ quyền đất nước, thì đó cũng là điều đúng đắn đáng được hoan nghinh.
Những người lãnh đạo NNVN chủ trương giải quyết vấn đề “tranh chấp chủ quyền” qua thương lượng hòa bình là đúng song không phải vì vậy mà phải có thái độ nhu nhược, yếu hèn với kẻ xâm lăng. Hơn nữa, sự kiện nhân dân ta ồ ạt xuống đường phản đối chính là yếu tố cần thiết để nhà nước có lý do và sức mạnh để đàm phán trong thế mạnh. Do đó, quyết định cấm nhân dân bày tỏ yêu nước là một hành động mâu thuẫn với quyền lợi của đất nước.
Việt Nam là một nước độc lập, có chủ quyền và nhà nước đã gia nhập vào tổ chức Liên Hiệp Quốc cùng các cộng đồng Quốc tế. Vậy thì Nhà Nước hãy vận động chính phủ các quốc gia bạn bè cùng lên tiếng bênh vực Việt Nam giải quyết xung đột hiện thời bằng con đường ngoại giao, giúp khu vực Biển Đông được ổn định lâu dài. Cùng lúc đó, Nhà nước đứng về phía Nhân dân để tạo sức mạnh bảo vệ chủ quyền và tình hữu nghị lâu đời giữa hai dân tộc. Đó mới là quyết định đúng đắn và lợi ích.
Trân trọng kính chào.
Ngày 19 tháng 08 năm 2011
Lê Văn Trinh
Thành viên Trung ương Câu Lạc Bộ Những Người Kháng Chiến Cũ

Thứ Ba, 5 tháng 7, 2011

Hôm nay và ngày mai

Bất cứ ở đâu, dưới chế độ nào, Thanh Niên Sinh Viên Học Sinh (TNSVHS) vẫn là thành phần mang nhiều hoài bão và tha thiết với tiền đồ Tổ Quốc. Họ đã lần lượt nhau viết nên những trang sử hào hùng, vẻ vang cho Dân tộc.
Đối với các tầng lớp TNSVHS sinh ra và lớn lên dưới chế độ CHXHCNVN, những tấm gương anh hùng chống ngoại xâm đã được nhà nước giảng dạy từ khi mới bước chân vào trường học. Trong số những tấm gương ấy có Học sinh Trần Văn Ơn.
Ngày nay các bạn trẻ đang sống trong thời đại thế giới không còn chủ nghĩa thực dân, đế quốc đi xâm chiếm các nước yếu thế để làm thuộc địa, và kỹ thuật hiện đại về truyền thông, vi tính bùng nổ. Cùng thời gian này, nhân loại lên án các chế độ độc tài, tham nhũng, phản dân chủ. Dân chủ, Dân Quyền đang là nhu cầu phát triển của các dân tộc trên toàn thế giới.
Trần Văn Ơn và thế hệ nối tiếp sống dưới chế độ Pháp thuộc, rồi Việt Nam Cộng Hoà. Thầy Cô của các bạn đã tô vẽ một bức tranh khủng khiếp về thời kỳ này: Bọn tay sai bán nước, tàn ác vô nhân đạo, không còn tính người, v.v...  Nhưng giai đoạn đó đất nước vẫn còn nguyên vẹn.
Thời đó TNSVHS, dù đâu dám nói đến Trần Văn Ơn, nhưng trong thực tế đã vượt qua nỗi sợ hãi, rào cản của chính quyền, chấp nhận hy sinh; vì giòng máu chống xâm lăng của dân tộc ta đã lưu chuyển từ thế hệ này qua thế hệ khác.
Trước 1975, hàng chục ngàn TNSVHS đã cùng với toàn dân vùng lên xuống đường khắp miền đất nước, từ Huế, Sài-gòn, Cần thơ... ròng rã suốt mấy năm trời để thể hiện quyền Tự Quyết của Dân tộc, dưới sự lãnh đạo của Tổng hội Sinh viên, Tổng Đoàn Học sinh, các Ban đại diện... Điển hình một số cựu TNSVHS tôi còn nhớ và giữ kỷ niệm như các bạn Sinh viên: Hồ hữu Nhựt, Huỳnh tấn Mẫm, Dương Văn Đầy (đã chết), Võ đình Biên, Nguyễn thế Kỷ, Lê Hiếu Đằng, Trịnh đình ban, Hà đình Nguyên, Cao thị Quế Hương, Trần thị Lan, Hồ Hiếu, Đỗ thi Văn, Nguyễn duy Thông, Võ Ba, Lê Văn Nuôi, v.v... Tất cả đã trở thành Bác sĩ, Luật sư, Kỹ sư, Giáo sư... và bây giờ đã lớn tuổi.
Tinh thần Trần Văn Ơn đã thể hiện trong ngày hội ngộ cựu TNSVHS tranh đấu trước 75 tại Câu Lạc Bộ Những Người Kháng Chiến Cũ vào năm 1989. Buổi kỷ niệm học sinh Trần Văn Ơn năm 1990 tại số 114 đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa đã quy tụ hàng ngàn TNSVHS đang ngồi ghế nhà trường đến tham dự cùng với các cựu TNSVHS.
Nay, trước sự kiện nhà cầm quyền Trung Quốc ngang ngược xâm lấn chủ quyền nước ta, giết hại, trấn lột ngư dân, một lần nữa tinh thần bất khuất chống ngoại xâm còn đó trong lòng dân tộc đã thúc đẩy nhân dân Việt Nam, nhất là đối với thành phần TNSVHS, cùng xuống đường biểu tỏ thái độ.
Với quốc tế, nhân dân Việt Nam luôn tha thiết được sống hoà bình, bình đẳng, hợp tác và hữu nghị. Với đảng và nhà nước Việt Nam, nhân dân yêu cầu những người lãnh đạo hãy có lập trường và chính sáchrõ ràng, dứt khoát đứng về phía nhân dân, cùng nhau mạnh dạn thể hiện tinh thần Dân Tộc Tự Quyết, cùng nhau bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ nước nhà.
Trong đoàn người xuống đường biểu tình tuần hành từ đầu tháng 6/2011 vừa qua có sự hiện diện của nhiều cựu TNSVHS trong hai thời kỳ kháng chiến như các ông: Phạm đình Vượng, Vương đình Chu, Lê Hiếu Đằng, Trần Minh Quốc, Nguyễn đình Đầu, Nguyễn văn Hoè, Đỗ trung Quân, Nguyễn quốc Thái, Huỳnh tấn mẫm, Andre Hồ cương Quyết, v.v... Tôi không hân hạnh được góp mặt cùng các anh, các bạn song rất trân trọng và biết ơn. Sự xuất hiện của các bạn đã đóng góp một nét mực cho TNSVHS vẽ lên một trang sử mới cho Việt Nam. Ngày mai đất nước có độc lập, tự do, dân chủ ngỏ hầu thực hiện khấu hiệu "Giàu đẹp, Xã hội công bằng, dân chủ và văn minh". Khi có một chính phủ thật sự do nhân dân làm chủ và ủng hộ thì không có thế lực nào dám hô hào lật đổ. Nguy cơ có thể làm băng hoại chế độ, sa đoạ chính quyền chính là tham nhũng, bất công.
Hỡi các bạn TNSVHS, chìa khoá để mở mang một nước Việt Nam hùng cường, có khả năng sánh vai cùng các quốc gia trong khu vực và cộng đồng thế giới... đang nằm trong tay các bạn.
Hãy mạnh dạn đón trách nhiệm lịch sử như các thế hệ tiền nhân và cha anh đã từng hăng hái nhận lãnh.
Trân trọng mến chào các bạn trẻ Việt Nam.
Lê Văn Trinh
Thành viên Ban Thường trực CLBNNKCC

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2011

Ngày ấy và hôm nay

Bức thư tâm tình của Lê Văn Trinh

Thành viên Câu lạc bộ Những Người Kháng Chiến Cũ
gửi các anh chị và bạn hữu cùng chung lý tưởng đấu tranh

Thư quý Anh Chị và Bạn Hữu,
Đã 51 năm rồi -- nửa thế kỷ -- mà tôi cứ tưởng như mới hôm nao... Ngày ấy Mặt Trận Dân Tộc Giải phóng Miền Nam Việt Nam kêu gọi mọi thành phần dân tộc, đặc biệt là tầng lớp sinh viên - thanh niên, cùng tham gia đấu tranh giải phóng đất nước.
Thời điểm đó, chúng ta đang ở độ tuổi học trò ở khắp nẻo quê hương, từ nông thôn đến thành thị; không quen biết nhau, không cùng mái trường song có cùng lý tưởng, cùng chọn một con đường đi cầm súng chiến đấu, hoặc xuống đường chống chiến tranh xâm lược đòi lại hoà bình, độc lập, tự do, ấm no và quyền dân tộc tự quyết. Nhưng chiến tranh đã chấm dứt mà hoài bão ngày nào vẫn còn đó.
Rồi chiến tranh giải phóng Campuchia xảy ra, tiếp theo đó là cuộc chiến chống Trung Quốc xâm lấn từ phương Bắc. Đất nước tiếp nối với những đổ vỡ, dân tộc chịu đựng tiếp với bao nhiêu tang thương. Cùng lúc đó, Tổ quốc bị xâm phạm. Trung Quốc chiếm Hoàng Sa năm 1974, tung quân lấn chiếm 3 tỉnh cận biên miền Bắc năm 1979, tấn công đoạt Trường Sa năm 1988, rồi cưỡng đoạt thêm hàng ngàn cây số vuông lãnh thổ với Hiệp định Biên giới năm 1999, và hàng chục ngàn cây số vuông lãnh hải qua Hiệp định Phân định Vịnh Bắc Bộ năm 2000. Cuộc chiến tranh "Quốc-Cộng" gây thương vong cho hàng triệu người nhưng không làm thương tổn lãnh thổ Tổ Quốc, nhưng đảng Cộng sản VN đã làm mất đi một phần lãnh thổ to lớn nhất trong suốt quá trình lịch sử đất nước chỉ vì cần sự bảo hộ chính trị.
Năm 1974, khi Hải quân Trung Quốc đánh chiếm Hoàng Sa, nguyên Tổng Thư Ký LHQ, ông U-Than đã  tuyên bố: "Một nước lớn uy hiếp một nước nhỏ là nguyên nhân của chiến tranh". Lúc đó, với tư cách là thành viên trung ương Hội Bảo vệ Nhân Quyền và Dân Quyền Việt Nam (chi nhánh của Quốc Tế Nhân Quyền, hoạt động theo mục tiêu của LHQ là hoà bình, công lý, bình đẳng, hợp tác và hữu nghị) chúng tôi đã bày tỏ thái độ trước diễn đàn thế giới.
Vào cuối tháng 5 và đầu tháng 6 vừa qua, Trung Quốc lại tiếp tục gây hấn, xâm phạm lãnh hải Việt Nam và có thái độ hung hãn táo tợn. Sự kiện này nói lên nguy cơ chủ quyền đất nước thật sự đang bị đe doạ. Nếu tình trạng này kéo dài, chủ quyền đất nước sẽ mất dần và nguy cơ bị xâm chiếm sẽ trở thành hiện thực. Từ đó, hàng ngàn sinh viên thanh niên và đồng bào yêu nước đã căm phẩn đứng lên, cùng nhau xuống đường biểu tình, tuần hành phản đối Trung Quốc xâm phạm chủ quyền Việt Nam. Trong số này tôi thấy có quý anh Phạm Đình Vượng, Vương Đình Chữ, Nguyễn Đình Đầu, Lê Hiếu Đằng, Đỗ Trung Quân, Nguyễn Quốc Thái, Trần Tử Vân Anh, André Menras Hồ Cương Quyết, Huỳnh Tấn Mẫm...
Sự hiện diện của những khuôn mặt quen thuộc ngày nào làm lòng tôi xúc động mãnh liệt. Tôi tin rằng trong số những người xuống đường bảo vệ chủ quyền đất nước ngày 5/6/2011 còn có nhiều anh chị em thành viên CLBNNKCC và tập thể sinh viên học sinh tranh đấu ngày trước. Có phải chăng thời thể thay đổi, chế độ chính trị khác đi nhưng trong lòng những người sinh viên, thanh niên ngày nào, mục đích và hoài bão đấu tranh vẫn còn đó?!!
Tôi cảm ơn tất cả những ai đã hiện diện và sẽ tiếp tục tham gia những cuộc biểu tình, tuần hành vì công lý, vì lẽ phải, và vì tương lai của đất nước, đồng bào mình.
Thưa quý Anh Chị và Bạn Hữu,
Chúng ta hầu hết đã bước vào tuổi lục tuần hoặc hơn... Thời gian còn lại không bao nhiêu mà bức xúc trong lòng thì luôn nặng nề, canh cánh. Với tư cách là một thành viên CLBNNKCC, và một tấm lòng dành cho đất nước đồng bào như ngày nào, tôi mạo muội viết thêm thư ngỏ này gửi đến những người tôi luôn quý mến và kỳ vọng. Mong đợi của tôi là trong thời gian tới, những tấm lòng son sắt cho quê hương sẽ bước qua được những cản trở khắc nghiệt của xã hội ngày nay, để cùng góp với nhau tiếng nói, thái độ và hành động; hầu không phải xấu hổ với các thế hệ con em hôm nay và mai sau là thời gian đã mài mòn đi ý chí của những người yêu nước.
Chúng ta không gây chiến với Trung Quốc nhưng chúng ta cũng đừng quên những kinh nghiệm đắng cay với nước láng giềng nhiều tham vọng này. Tôi nhớ năm 1969, báo Newsweek đăng bài "Giải pháp hoà bình cho Việt Nam sau khi chiến tranh chấm dứt", ghi lại nội dung 13 câu phỏng vấn của nhà báo Walter Lippmann với Chủ tịch Hồ Chí Minh trước ngày ông mãn phần. Trong đó, ông đã nhấn mạnh về bản chất của nhà nước Trung Quốc và sự cần thiết của vai trò nhân dân là Lấy Dân Làm Gốc. Ông cũng đã nêu cao sự cần thiết cho quyền tự quyết của dân tộc.
Ngày nay, trước nguy cơ bị Trung Quốc gây hấn, xâm phạm, lịch sử đang chứng kiến thái độ của những thế hệ Việt Nam hôm nay, trong đó có cả chúng ta.
Nhà nước Việt Nam, đúng ra nên có một thái độ khôn ngoan hơn để vừa giữ được nước, giữ được lòng tin của nhân dân, và giữ được một chỗ đứng xứng đáng trong lịch sử. Nhưng thực tế chính trị nước ta có quá nhiều điều đáng bức xúc, những người yêu nước không có nhiều sự chọn lựa như chúng ta đã có vào 50 năm trước.
Thưa quý Anh Chị và Bạn Hữu,
Từ một góc nhìn nào đó, cuộc đấu tranh của chúng ta rõ ràng chưa chấm dứt. Khi xã hội còn lắm điều bức xúc, đất nước còn đứng trước nguy cơ và dân tộc còn nhiều đau khổ thì hoài bão ngày nào vẫn còn đó.
Nhiệm vụ của chúng ta có lẽ chưa chấm dứt. Nó sẽ tiếp diễn thế nào, điều đó tuỳ thuộc vào thái độ và quyết định của chính mỗi chúng ta.
Những dòng chữ này xin được gửi đến quý Anh Chị và Bạn Hữu với tất cả niềm tin và hy vọng. Hy vọng sao những thành viên của CLBNNKCC ngày nào sẽ tiếp tục nhiệm vụ đấu tranh của mình trong những tháng ngày còn lại trước khi thời gian cướp đi sự chủ động của chúng ta.
Kính chúc quý Anh Chị và Bạn Hữu được luôn có nhiều sức khoẻ và niềm tin.
Chân thành và trân trọng.
Lê Văn Trinh
Thành viên Ban Thường Trực CLBNNKCC